Ký ức ngày khai trường
Em còn nhớ
như in cái ngày 5/9 – ngày mà người ta gọi là ngày tựu trường mà với em là ngày
buồn vui lẫn lộn tràn đầy bỡ ngỡ.
Được mẹ dắt tay
đến trường trong bầu không khí nhộn nhịp, rộn ràng, em nhiều ngạc nhiên và lắm
sợ hãi. Vừa bước chân vào xếp hàng bỗng nước mắt em tuôn ra, mặt mày đỏ gấc rồi
chạy lại úp mặt vào lòng mẹ. Vừa lúc dó có một cô giáo chạy lại, tươi cười và
hỏi:
- Vì sao con khóc?
Tôi vẫn sợ và nấp ra
sau mẹ. Không yên lặng cô lại chào và nói với mẹ:
- Chị yên tâm đi, để em dắt cháu
vào lớp nhé!
Thế là cô giáo cầm tay
dắt em đến một phòng học rồi bảo:
- Đây là phòng học của lớp 1/1
chúng ta. Lát nữa khai giảng xong em nhớ trở lại phòng số 2 này nhé!
Bỗng có tiếng trống
“Tùng tùng tùng” vang lên. Tôi hoảng sợ ôm chầm lấy cô. Cô xoa đầu, bảo:
- Em đừng sợ, đó là tiếng trống
trường đấy, em cùng cô ra xếp hàng để dự lễ khai giảng nhé!
Em lúng ta lúng túng
không biết đứng ở vị trí nào, lúc đó chỉ muốn được ở gần cô . Được nghe Thầy
Hiệu Trưởng đọc diễn văn khai trường, được thưởng thức nhiều tiết mục văn nghệ
em như tự tin thêm một chút.
Ánh nắng ban mai lấn cả sân trường, buổi
lễ nhanh chóng kết thúc . Em cố gắng lấy hết bình tĩnh để chạy ùa vào lớp . Sau
đó cô giáo bước vào giới thiệu .
Cô tên là : Trần Thị A, năm nay lớp 1/1
các em được cô phụ trách nên hãy ngoan và vâng lời cô nhé . Thực sự bây giờ em
mới hết run và không bận tâm gì nữa . Em dõi mắt chú ý lời căn dặn ân cần của
cô . Rồi cô gọi từng bạn đứng lên giới thiệu tên và nói về ước mơ của mình .
Bạn A ước mơ làm cô giáo, bạn B ước mơ làm
bác sĩ, bạn C ước mơ làm ca sĩ, Nghe giọng nói to, rõ ràng mẹ đứng ngoài hành
lang ngạc nhiên vui mừng . Khi tiếng trống trường điểm một hồi cũng là lúc mẹ
em bước vào bắt tay thành thật biết ơn cô giáo .
Thấm thoát đã qua sáu mùa khai giảng nhưng
hình như ký ức này cứ ở mãi tâm trí em . Ký ức- Ký ức này mãi mãi là ký ức !.
Huyền Na – Lớp 6/5
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét